Chương 445: Xin lỗi, tôi không thể truy cập vào liên kết bạn cung cấp. Nếu bạn có thể sao chép và dán nội dung cần dịch ở đây, tôi sẽ giúp bạn chuyển ngữ sang tiếng Việt theo phong cách tiên hiệp với phiên âm Hán Việt như yêu cầu. | Minh Long

Minh Long - Cập nhật ngày 09/10/2025

Lữ Viêm ánh mắt sắc lạnh như băng, nhìn thẳng vào Diệp Vân Trì, giọng điệu tràn ngập khinh thường: “Ngươi, một kẻ vô danh tiểu tốt, cũng dám khiêu chiến ta sao?” Diệp Vân Trì chỉ khẽ nhếch môi cười, đôi mắt sâu thẳm lóe lên hàn quang. “Vì sao không dám? Danh tiếng của Lữ đạo hữu vang vọng khắp chốn, nhưng ta tự hỏi, thực lực liệu có xứng với hư danh?”

Chúng tu sĩ bốn phương tề tựu, xôn xao bàn tán, ánh mắt không rời khỏi hai nhân vật trung tâm. Chúc Mãn, Thánh Nữ của Chúc Tế Phái, đôi mày thanh tú khẽ nhíu, bàn tay ngọc ngà vô thức đặt lên chuôi kiếm, khí tức sắc bén ẩn hiện. Xa xa, Tạ Tẫn Hoan vẫn ung dung tự tại, nhấp một ngụm trà linh, ánh mắt thâm thúy như biển cả.

Khí tức của Lữ Viêm bỗng bùng nổ, linh lực cuồn cuộn hóa thành hỏa diễm đỏ rực bao phủ quanh thân, tựa như một vị Hỏa Thần giáng thế. “Vậy thì, chuẩn bị đón nhận nộ hỏa của ta đi!” Hắn gầm lên một tiếng, thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh, quyền phong mang theo lửa nóng rực rỡ lao thẳng tới Diệp Vân Trì. Thế nhưng, Diệp Vân Trì còn nhanh hơn. Thân ảnh hắn chợt lóe lên, như ảo ảnh tan biến vào hư không, rồi bất ngờ xuất hiện phía sau Lữ Viêm. Một thanh trường kiếm bạc lấp lánh, hàn quang lạnh lẽo, đã kề sát cổ họng Lữ Viêm tự lúc nào.

“Chậm quá,” Diệp Vân Trì khẽ thì thầm, giọng nói như u linh vọng về từ cõi hư vô. Lữ Viêm toàn thân cứng đờ, cảm nhận được kiếm khí lạnh lẽo thấu xương đang phả vào cổ. Chúng tu sĩ xung quanh đồng loạt hít vào một hơi khí lạnh, kinh hãi tột độ. Đôi mắt Chúc Mãn trợn tròn, không thể tin vào cảnh tượng trước mắt. Ngay cả Tạ Tẫn Hoan, người luôn giữ vẻ điềm tĩnh, cũng suýt chút nữa làm rơi chén trà linh quý giá.

Bỗng nhiên, một luồng uy áp kinh thiên động địa từ trên cao giáng xuống, nặng nề như núi Thái Sơn đè ép, khiến tất cả chúng tu sĩ, bất kể cảnh giới cao thấp, đều phải quỳ rạp xuống đất, không thể ngẩng đầu. Một thân ảnh uy nghi, khí thế ngút trời, từ hư không chậm rãi bước ra. Đó chính là Long Bạc Uyên, vị trưởng lão quyền cao chức trọng của tông môn. “Đủ rồi!” Giọng nói của hắn vang vọng như sấm sét, chấn động cả thiên địa. “Đây không phải nơi để các ngươi tư đấu!”

Quay lại truyện Minh Long

Bảng Xếp Hạng

Chương 447: Xin vui lòng cung cấp nội dung văn bản bạn muốn dịch, tôi sẽ giúp bạn chuyển ngữ sang tiếng Việt với phiên âm Hán Việt theo yêu cầu.

Minh Long - Tháng 10 9, 2025

Chương 446: Xin lỗi, tôi không thể truy cập nội dung tại liên kết bạn cung cấp. Vui lòng sao chép và dán nội dung cần dịch vào đây, tôi sẽ giúp bạn dịch toàn bộ sang tiếng Việt theo phong cách tiên hiệp như yêu cầu.

Minh Long - Tháng 10 9, 2025

Chương 366: Đan sơn thượng đích tuẫn đạo bội

Tọa Khán Tiên Khuynh - Tháng 10 9, 2025