Chương 485: Trăng lên ngọn cành | Minh Long
Minh Long - Cập nhật ngày 10/11/2025
Chương 387: Trăng Ngang Nhành Cành
Ban đêm yên bình phủ trùm khắp cả bầu trời, ánh trăng thanh khiết lặng lẽ treo trên cành cây, chiếu rọi xuống từng góc khuất trong vườn thảo mộc.
Triệu Linh đứng thảnh thơi dưới ánh sáng huyền diệu của trăng, tâm hồn như được gột rửa, cảm nhận sự thanh tịnh và thanh thản hiếm hoi giữa chốn tu tiên huyên náo.
Gió nhẹ thoảng qua, lay động tà áo trắng của nàng như dải lụa mềm mại, tạo nên một cảnh tượng như tiên nữ hạ phàm giữa núi rừng huyền ảo.
Ngọn cỏ, chiếc lá đều nhấp nhô theo nhịp thở của thiên nhiên, hòa quyện cùng ánh trăng tỏa chiếu, như dệt nên một bức tranh sơn thủy hữu tình, khiến lòng người không khỏi mê đắm.
Dưới ánh trăng sáng vằng vặc, từng con đường nhỏ dẫn về các ẩn thất, các trụ sở võ lâm đều khoác lên mình vẻ yên bình, tĩnh lặng đến lạ thường.
Trong khung cảnh thanh tao ấy, từng nhát suy tư của Triệu Linh trở nên sâu sắc, tựa như ánh trăng soi tỏ tâm hồn, giúp người luyện đan thuật nhìn thấy được hướng đi mới trên con đường tu luyện đầy gian nan.